Ad Code

Responsive Advertisement

Ngọc Trinh- người kể tiếp câu chuyện "Showbiz Việt cởi truồng"

(Tinmoitruong.vn)- Ngọc Trinh là người kể tiếp câu chuyện của một "Showbiz Việt cởi truồng", chuyện đó hay và đúng mà, có gì mà phải xôn xao và trách cứ, ném đá cô ấy! - Độc giả Mai Mai.

Ngọc Trinh- người kể tiếp câu chuyện "Showbiz Việt cởi truồng"
"Ngọc Trinh là người đã lấy lại niềm tin cho những người đàn bà xấu bằng câu chuyện kể của đời mình".
1. Ngày xửa ngày xưa có một anh nông dân nọ vẫn hàng ngày chăm chỉ cày cấy trên mảnh đất của mình. Bỗng một ngày nọ có một nhà tiên tri giáng trần ban anh một cuốn sách màu nhiệm về việc biến trái đất thành thiên đường và trao cho anh trọng trách của lịch sử là làm vua. Và từ đó anh bắt đầu cai trị vương quốc nhỏ bé nghèo nàn của mình.

Từ đồng ruộng lên ngai vàng là thay đổi quá lớn. Anh không ngờ là xa ruộng đồng cuộc sống nhàn rỗi và vô nghĩa đến vậy. Thế là đám nịnh thần sinh ra để giải quyết sự vô nghĩa trong cuộc sống của anh. Vụ scandal đầu tiên của đám nịnh thần đại khái đã được một nhà văn Đan Mạch Andersen kể lại trong câu chuyện Hoàng đế cởi truồng.

Tóm tắt lại chúng bịa ra một bộ quần áo đẹp mỹ miều tuy nhiên chỉ có những người có trí tuệ nhìn thấy. Sau đó chúng nhìn vào khung cửi trống không mà giả như bộ quần áo đang ở đó và ngợi vẻ huy hoàng của bộ quần áo. Anh nông dân tuy là vua nhưng bản chất vẫn nông dân nên chẳng dám thừa nhận mình thiếu trí tuệ nên cũng hùa theo lũ đó. Cho đến ngày lũ nịnh thần cho rằng bộ quần áo hoàn thành, anh nông dân vua chẳng mặc gì lên người nhưng cứ nghĩ mình đang diện bộ phục trang hoàn hảo nhất thế gian. “Y phục xứng kỳ đức”, trong cơn khoái chí anh nông dân vua bắt lũ nịnh thần kiệu đi diễu phố. Kết quả là nhà vua đi qua được mấy phố thì có một thằng ngứa mồm không nhịn được phang ngay “Hoàng đế cởi truồng”. Người dân thực đã nhìn ra sự thật ấy song không có người cầm đầu nên được lời như cởi tấm lòng bèn đồng thanh mà ca rằng “Hoàng đế cởi truồng".

2. Nhà văn Y Ban có một truyện ngắn thật xuất sắc viết về một cô gái tên Nấm, nội dung truyện đọc làm cho ta cảm thấy man mác buồn và thật thương cho Nấm, một cô gái đầy nghị lực và trí tuệ nhưng không được ông Trời ban cho nhan sắc... Tình yêu với Nấm thật xa vời chứ đừng nói gì đến chuyện được người đàn ông nào đó chăm sóc lo lắng, chở che... Tất cả chỉ vì Nấm xấu, mà Đàn bà xấu thì không có quà!

3. Andersen chỉ kể câu chuyện đến đó và tạm dừng... Nhưng người đọc ai cũng biết ông muốn nói gì, thiên tài mà! Nấm cũng tự an ủi mình về những tình cảm mà Nấm có với chàng trai qua mạng, gìn giữ giấc mơ tình ái của riêng mình bằng sự tưởng tượng của một nhà văn đầy tài năng...

Tuy nhiên không giống câu chuyện của Andersen, người đọc cứ thắc mắc, tại sao Nấm giỏi văn chương như thế, đầy chữ nghĩa như thế mà không tưởng tượng tiếp một ngày kia Nấm sẽ trở nên xinh đẹp, mỹ miều và hoàn hảo, điều đó hoàn toàn có thể nếu Nấm có tiền để phẫu thuật thẫm mỹ lại toàn bộ cơ thể mình! Lúc đó Nấm sẽ tha hồ nhận quà, quà tặng từ cuộc sống, quà tặng từ các chàng trai si mê mình... Lúc đó nếu gặp, Nấm sẽ nói với nhà văn Y Ban rằng: Đàn bà xấu vẫn có quà nếu đã qua thẩm mỹ viện! Ông Trời quên ban nhan sắc thì mình sửa lại, có sao đâu.

4. Ngọc Trinh là người kể tiếp câu chuyện của một "Showbiz Việt cởi truồng", chuyện đó hay và đúng mà, có gì mà phải xôn xao và trách cứ, ném đá cô ấy! Những điều cô ấy nói đầy sự thật và thật sự có tác dụng tốt cho các bạn trẻ đang ôm ảo vọng chỉ cần tham gia showbiz là có tất cả, nếu không có người đàn ông giàu có và yêu mình tha thiết như Ngọc Trinh thì muốn có tất cả nhà, xe, hàng hiệu... trong một thời gian ngắn nhất chỉ còn cách làm "Hoàng đế cởi truồng", còn nếu muốn lao động chân chính thì trước sau cũng đạt được nhưng chắc cũng phải từ rất nhiều chục năm trở lên nếu may mắn!

5. Khi truyện Đàn bà xấu thì không có quà của Y Ban được đăng, nhiều triệu đàn bà xấu trong nhiều chục triệu người khóc tha thiết vì cuối cùng cũng biết được lý do tại sao mình thông minh thế, trí tuệ thế, bằng cấp đeo đầy cổ thế... mà mãi vẫn không lừa được thằng đàn ông nào? Bây giờ thì đã rõ: tại mình Xấu! Khóc xong lại giận dữ, oán hận Y Ban vì đã dám nói ra cái sự thật "cởi truồng" ấy, thảo nào ngay cả khi các nàng tự nguyện dâng hiến các chàng vẫn không thèm liếc mắt, lại còn khuyến mại thêm câu: Đàn bà xấu thì không có quà!

Ngọc Trinh là người đã lấy lại niềm tin cho những người đàn bà xấu bằng câu chuyện kể của đời mình, cô ấy làm cho tất cả những người đàn bà trên đời biết thêm một điều: Ai đã đẹp rồi thì nên tiếp tục giữ gìn, chăm sóc sắc đẹp để tiếp tục nhận được thật nhiều quà - Ai xấu, đừng bi quan mà hãy tự mình đầu tư cải tạo nhan sắc của mình, phần thưởng cuối cùng chắc chắn sẽ là: Quà!

6. Trang Hạ đã quá tàn nhẫn khi cùng là đàn bà lại viết về đàn bà một cách miệt thị như thế trong khi ở hoàn cảnh thực tế của cô ấy, có được như ngày hôm nay với cô ấy đã là một thành công quá mỹ mãn! Dù Trang Hạ không nêu đích danh nhưng người đọc ai cũng biết Trang Hạ đang nói đến ai...

Trang Hạ cũng đừng dùng ý nghĩ của riêng mình, dùng ngòi bút của mình viết ra những lo lắng vớ vẩn hộ các bà mẹ vì thực tế ngay cả khi các bà mẹ không thích con gái của mình làm gái bao nhưng nếu cô ấy thích bà mẹ đó cũng chẳng thay đổi được điều ấy!

Trang Hạ cũng đừng lo Ngọc Trinh sẽ là tấm gương xấu cho các bạn gái trẻ, các bạn ấy còn cáo hơn Ngọc Trinh nhiều, nếu lấy Ngọc Trinh làm gương soi các bạn ấy còn cười thầm vì Ngọc Trinh sao thủ đoạn bằng mình, may mà mình chưa bị phát hiện...

Đọc xong bài Trang Hạ viết, mình chợt nghĩ thật ra Trang Hạ đang ghen tị với Ngọc Trinh, đơn giản vỉ Trang Hạ xấu hơn Ngọc Trinh...

Ngọc Trinh chẳng có lỗi gì hết, nếu chăng chỉ tại cô ấy kể chuyện đời mình theo cách kể của Andersen... kể theo kiểu "Hoàng đế cởi truồng" nên làm nhiều người đang diễn vai đạo đức tức giận mà thôi!

Cảm ơn nhà văn Andersen và nhà văn Y Ban!
LikeVietnam.com.vn (Độc giả Mai Mai / VNN)

Post a Comment

0 Comments